Chương 174: Bất tử bất nghỉ, kiến huyết (1)

Thiếu Phu Nhân Chiến Gia Lại Bỏ Trốn Rồi - Cập nhật ngày Tháng 8 25, 2025

Ra mắt hệ thống truyện Nữ HuongKhiLau.Com dành riêng cho mọi người. Với đầy đủ thể loại được chọn lọc hay nhất để dịch và hầu như là miễn phí. Kèm theo công cụ hỗ trợ dịch truyện mà không cần biết ngoại ngữ, giờ đây bạn có thể tùy ý dịch truyện mà bạn muốn đọc. Đối với những bạn đã mua truyện bên mình, hãy liên hệ lại Fanpage để được cấp linh thạch miễn phí, cùng với đó mình đã dịch lại truyện Chiến thiếu, Phu nhân lại đào hôn rồi với chất lượng cao hơn rất nhiều, mọi người có thể chuyển sang đây để đọc tiếp nhé: Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi

_____________________

Bụng dưới bỗng đau quặn từng cơn, sắc mặt Dư Thanh Thư lập tức trắng bệch đi mấy phần. Nàng theo phản xạ ôm lấy bụng, chỉ trong chốc lát, trên trán đã rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.

Chiến Tư Trạc bắt gặp nét đau đớn thoáng qua trên mặt nàng, tim hắn như thắt lại, không kìm được mà mềm lòng.

Thế nhưng, hình ảnh Dư Thanh Thư và Quý Chính Sơ ôm nhau trong tâm trí hắn mãi không tan, tựa như có vô số lưỡi dao đang không ngừng cứa vào dây thần kinh cảm giác, mỗi lúc một dữ dội.

“Dư Thanh Thư, rời khỏi Quý Chính Sơ!” Hắn ra lệnh.

Dư Thanh Thư cố nén cơn đau nơi bụng dưới, ngẩng đầu nhìn hắn, rồi đột nhiên bật cười, nhưng ý cười lại chẳng hề chạm đến đáy mắt.

“Hòng… mơ!” Dư Thanh Thư chậm rãi đứng dậy, gằn từng chữ: “Chẳng phải ngươi muốn biết Quý Chính Sơ đã cho ta bao nhiêu tiền sao? Được, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết!”

“Ngươi cuối cùng cũng thừa nhận!”

“Đúng, ta thừa nhận, Quý Chính Sơ chính là tình phu của ta!” Dư Thanh Thư cong môi cười lạnh: “Hắn không cho ta một xu nào, là ta tự nguyện dâng hiến! Ta không chỉ làm tình nhân của hắn, mà còn định sinh con cho hắn…”

“Câm miệng!” Nghe thấy câu này, Chiến Tư Trạc hận không thể bóp chết nàng, hai tay siết chặt thành quyền.

Dư Thanh Thư đã đến nước này thì chẳng còn gì để mất: “Sao thế? Đây chẳng phải là câu trả lời mà ngươi muốn sao? Ta còn chưa nói xong, Chiến tổng vội vàng làm gì?”

“Dư! Thanh! Thư!” Nộ hỏa của Chiến Tư Trạc đã lên đến đỉnh điểm, hắn gầm lên: “Ta bảo ngươi câm miệng!”

Đáy mắt nàng tràn ngập vẻ lạnh lẽo đầy giễu cợt, đâm một nhát thật đau vào tim Chiến Tư Trạc. Đồng tử của hắn cũng run lên, dấy lên một cảm giác hoảng loạn rằng hắn sắp không giữ được nàng nữa.

“Câm miệng ư? Muộn rồi! Chiến tổng đã muốn biết như vậy, thì ta sẽ nói cho rõ ràng hơn! Ta và Quý Chính Sơ lưỡng tình tương duyệt! Cho nên cả đời này, ta không thể nào…”

Lời còn chưa dứt, bàn tay to lớn của Chiến Tư Trạc đã tóm lấy cánh tay Dư Thanh Thư, dùng sức kéo mạnh, thô bạo lôi nàng vào lòng, cánh tay dài ghì chặt lấy eo nàng.

Sức của hắn rất lớn, dường như hận không thể bẻ gãy eo nàng.

Dư Thanh Thư đau đớn, giãy giụa trong lòng hắn, không khí giữa hai người càng thêm căng thẳng.

Chiến Tư Trạc dùng một tay nắm lấy cổ tay nàng bẻ quặt ra sau lưng, khiến Dư Thanh Thư hoàn toàn mất đi cơ hội phản kháng.

“Chiến Tư Trạc, buông ta ra!”

“Ta nói lần cuối! Rời khỏi hắn!”

Bụng dưới lại quặn lên một cơn đau nữa.

Sắc mặt Dư Thanh Thư càng thêm trắng bệch, nàng cười nhạt: “Chiến tổng nghe không hiểu lời ta vừa nói sao? Ta đã nói rồi, không thể nào! Dù ngươi có đem cả tập đoàn Chiến thị dâng cho ta, ta cũng sẽ không rời khỏi hắn! Bây giờ nghe rõ chưa?”

“Tốt lắm! Ta đã cho ngươi cơ hội!” Chiến Tư Trạc lạnh lùng nói.

“Ngươi…”

Dư Thanh Thư đối diện với đôi mặc mâu lạnh như băng của hắn, tim lỡ một nhịp, nhưng lời còn chưa nói hết, Chiến Tư Trạc đã đột ngột vác bổng nàng lên.

Bụng nàng đè lên vai hắn, nửa người chúc xuống, máu huyết tức thì chảy ngược.

“Chiến Tư Trạc! Ngươi muốn làm gì! Thả ta xuống!”

Vừa dứt lời, cơn đau ở bụng càng dữ dội hơn, dường như có thứ gì đó đang không ngừng rơi xuống, đau đến mức trán Dư Thanh Thư rịn ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu, huyết sắc trên mặt hoàn toàn biến mất.

“Lưỡng tình tương duyệt? Tâm cam tình nguyện? Vậy thì ta đây muốn xem thử, nếu Quý Chính Sơ nhìn thấy bộ dạng ngươi hoan ái dưới thân ta, hắn có còn si tâm với ngươi nữa không! Dư Thanh Thư, không có sự cho phép của ta, cả đời này ngươi đừng hòng rời khỏi ta!”

“Thả ta xuống! Chiến Tư Trạc!” Dư Thanh Thư hiểu rõ ý của Chiến Tư Trạc, giọng nói cũng run rẩy.

Toàn thân nàng không kìm được mà run lên, dùng sức đấm vào lưng Chiến Tư Trạc, cố gắng khiến hắn dừng lại.

Chiến Tư Trạc đang trong cơn thịnh nộ, chút lý trí cuối cùng cũng bị Dư Thanh Thư kích động đến mức đứt phựt, làm sao có thể dễ dàng buông nàng ra.

Tay Dư Thanh Thư đã đỏ lên, cơn đau ở bụng cũng không ngừng tăng lên.

“Ực…”

Bất thình lình, Chiến Tư Trạc đau đớn nhíu chặt cặp mày kiếm, rên khẽ một tiếng.

Chỉ thấy một chiếc khuy măng sét màu bạc đâm ngập vào sau lưng hắn, máu tươi lập tức rỉ ra, thấm đỏ cả chiếc áo sơ mi trắng.

Đôi mắt Dư Thanh Thư hoe đỏ ngấn nước, nàng nắm chặt chiếc khuy măng sét vừa giật xuống từ tay áo Chiến Tư Trạc, gia tăng lực đạo, lại đâm sâu thêm một tấc.

“Thả… ta… xuống!” Giọng nàng run rẩy, nghiến răng nói.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

TOP TRUYỆN

Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Tháng 8 25, 2025
Thiếu Phu Nhân Chiến Gia Lại Bỏ Trốn Rồi - Tháng 8 25, 2025
Lui Ra, Để Trẫm Đến - Tháng 8 25, 2025
Hoàng Thúc Độc Sủng Tiểu Vương Phi - Tháng 8 25, 2025
Chưởng Thượng Hoan: Chiến Vương Thịnh Sủng Tiểu Y Phi - Tháng 8 25, 2025
Bị Bức Làm Thông Phòng? Ta Xoay Người Gả Cho Cha Của Tra Nam - Tháng 8 25, 2025

Bảng Xếp Hạng

Chương 77: Nhìn như không thấy

Lui Ra, Để Trẫm Đến - Tháng mười một 5, 2025

Chương 101: Âm mưu đen đã xuống biển rồi sao?

Lui Ra, Để Trẫm Đến - Tháng mười một 5, 2025

Chương 100: Tặng Vật của Bồ Tát Sống

Lui Ra, Để Trẫm Đến - Tháng mười một 5, 2025